You are currently viewing Bàn về hai chữ “làm dâu”

Bàn về hai chữ “làm dâu”

Hôm qua mình có làm việc với một thân chủ theo lịch tham vấn định kỳ, chúng mình có tâm sự 1 chút về 2 chữ “làm dâu”. Bạn ấy chia sẻ rằng: Ba mẹ chồng không thích bạn ấy một phần là bạn ấy không phải là con dâu theo tiêu chuẩn mà ba mẹ chồng mong đợi. Đại loại như ba mẹ chồng cho rằng: Về làm dâu nhưng chưa làm gì được cho ba mẹ chồng, không chăm sóc hay phụng dưỡng, cũng không tuân theo nếp sống của gia đình chồng.

Mình hỏi lại: Vậy thì ba mẹ cũng đã làm gì cho con dâu chưa?

Thực sự thì mình cảm thấy vẫn còn rất nhiều sự bất bình đẳng về giới trong hai chữ “LÀM DÂU” đặc biệt là ở Việt Nam. Một số gia đình (ở ngoài Bắc có vẻ nặng nề hơn) thường đòi hỏi con dâu phải làm rất nhiều thứ cho gia đình chồng như là chăm sóc ba mẹ lúc về già, đi đâu phải xin phép ba mẹ chồng, nếu ba mẹ chồng không đồng ý thì sẽ bị cho là con dâu hỗn, láo. Ba mẹ chồng đôi khi còn lấy danh nghĩa là ba mẹ mà cho phép mình quản lý cuộc sống riêng của con dâu nữa.

Mình có một đứa bạn thân từ hồi mầm non, nó sống riêng với ba mẹ chồng nhưng lần nào về thăm cha mẹ ruột cũng phải xin phép, nếu ba mẹ chồng không đồng ý thì cũng không được ngủ lại qua đêm ở nhà ba mẹ ruột. Lạ nhỉ? Nhà của mình mà bây giờ phải đợi sự đồng ý của người khác rồi mới được trở về?

Một thân chủ khác, mỗi lần mang con về ngoại là mẹ chồng sẽ tìm lý do như con còn bé, hay sợ cháu ốm để không cho bạn ấy về ngoại. Có về cũng không được ở nhà mình lâu. Mặc dù 2 trường hợp trên nhà cách nhau chỉ mấy chục km.

Thực ra đấy là một lý do nhỏ cho việc mình không muốn kết hôn với mấy bạn VN, một phần vì thực sự cuộc sống ở Hàn phụ nữ có quyền lợi và bình đẳng hơn rất nhiều. Cá nhân mình sống với ba mẹ chồng nhưng về VN bao lâu, đi chơi ở đâu hay chăm sóc con thế nào? Ba mẹ chồng không có quyền can thiệp. Mình cũng không phải cơm bưng nước rót cho cha mẹ mỗi ngày. Thực tế thì mẹ chồng mình gần 80 tuổi nhưng vẫn nấu cơm và làm việc nhà nên mình cũng ít khi phải làm. Chồng mình là người kiếm tiền chính ở thời điểm này, nhưng chồng vẫn chăm sóc con và làm việc nhà, ngoài việc mang thai và sinh con, mình nghĩ mọi quyền lợi và trách nhiệm trong hôn nhân sẽ chia đều như nhau. Bởi mình cũng không yêu cầu chồng phải nuôi mình cả cuộc đời, việc nuôi bản thân mình là trách nhiệm của mình.

Mình cũng chia sẻ rõ ràng với chồng: Em không có trách nhiệm phải chăm sóc hay phụng dưỡng cha mẹ anh. Em chỉ có thể chăm sóc cha mẹ anh trong sự tự nguyện nếu như em có thể. Và em cũng không yêu cầu anh phải gửi tiền mỗi tháng hay chăm sóc cha mẹ em, vì đấy không phải là trách nhiệm của anh. Việc chăm sóc, báo hiếu cha mẹ anh là trách nhiệm của anh, em chỉ có thể phụ giúp trong khả năng có thể.

Tất nhiên là gia đình chồng mình và chồng mình cũng khá thoải mái, vì họ cũng khá rõ ràng trong ranh giới trách nhiệm. Thỉnh thoảng mình gửi 1 chút tiền nhỏ biếu cha mẹ chồng và ông bà thích lắm, đi khoe khắp là con dâu kiếm được tiền rồi biếu cha mẹ. Mặc dù số tiền đấy chẳng đáng là bao và thực ra cha mẹ giúp đỡ vợ chồng mình là nhiều. Tuy cũng có sự khác biệt về văn hóa và thế hệ, nhưng mình cảm thấy cuộc sống ở Hàn Quốc phụ nữ có quyền bình đẳng hơn, hệ thống pháp luật cũng hỗ trợ cho nhân quyền của người phụ nữ hơn.

Mình chỉ mong không còn chữ “làm dâu” trong văn hóa VN nữa, phụ nữ VN đã đủ vất vả và mệt mỏi rồi. Nếu ở nhà chăm con nhỏ thì bị gọi là ăn bám, trong khi chăm sóc con là việc vất vả nhất trên đời mà còn không có lương. Nếu vừa đi làm vừa chăm con nhỏ thì khá là áp lực, chỉ riêng việc chăm sóc con hay việc đi làm không thôi cũng đủ để áp lực và căng thẳng rồi. Đi làm còn có ngày nghỉ, làm mẹ thì có ngày nào được nghỉ đâu.

Mong sao các anh chồng cùng tham gia vào các hoạt động chăm sóc con và việc nhà nhiều hơn. Và mong các cha mẹ chồng cũng không kỳ vọng quá nhiều ở con dâu nữa. Và có thể tự hỏi lại bản thân: Mình đã làm gì cho con dâu chưa? Trước khi có những yêu cầu vô lý và mang tư tưởng trọng nam khinh nữ đối với con dâu, vợ của con trai mình.

Mai Nguyen

Để lại một bình luận