You are currently viewing Làm sao để sống sâu?
Two women traveling on the Korean island of Jeju and hiking the Gwaneumsa Trail in Hallasan National Park walk across the Hyunsugyo Bridge on a sunny September afternoon.

Làm sao để sống sâu?

Hồi mới mang bầu em Ju, bạn trai cũ bảo “Mai tranh thủ lúc con nhỏ thì đi học luôn PhD đi, rồi con lớn xíu là cậu vừa hoàn thành xong PhD vừa tập trung cho công việc được tốt hơn”. Và đến giờ con đã hơn 10 tháng và mình vẫn ăn cơm mẹ chồng nấu:))🙂

Chẳng là mình đã từng có kế hoạch tốt nghiệp PhD và có 2 con trước 40 tuổi. Nhưng sau khi sinh con ở tuổi 33, quãng thời gian làm Mẹ đã tiêu tốn toàn bộ năng lượng cho mọi hoạt động khác, từ việc chăm sóc bản thân tới việc học tập, cũng như công việc của mình. Nên kế hoạch sinh con thứ 2 dường như đã bị mình loại bỏ, còn kế hoạch đi học tiếp mình cũng đã tạm ngưng – và chưa biết khi nào mình mới có thể sẵn sàng cho việc đi học tiếp nữa.

Vì việc học PhD khá vất vả, và áp lực, nghĩ đến việc đi học cũng đủ sang chấn tâm lý rồi mặc dù mình là người rất thích học. Mình thích học vì mình yêu kiến thức, được học thêm những kiến thức mới mình cảm thấy cuộc đời thật đáng sống, vì có bao nhiêu điều hay ho thông qua tri thức đang đợi mình khám phá. Và thông qua tri thức mình lại càng được hiểu thêm về chính mình, những gì đang diễn ra xung quanh mình. Tại sao cuộc sống của mình lại thế này mà không phải thế khác?

Tuy nhiên việc học đâu phải lúc nào cũng theo ý mình được, nhất là học ở một đất nước có văn hóa “nhanh, nhanh” như Hàn Quốc, nhiều đêm các bạn Hàn trong lab mình không ngủ chỉ để học, 1-2h đêm vẫn ở trên trường cũng là chuyện khá bình thường. Giáo sư thì yêu cầu ra báo liên tục, mình là sinh viên ngoại quốc nên cũng được giảm nhẹ yêu cầu hơn, nhưng học bằng ngoại ngữ khác cũng đã đủ nhức cái đầu luôn rồi.

Và mình cũng hiểu rằng con chỉ trải qua những năm tháng tuổi thơ duy nhất một lần trong đời. Giai đoạn từ 0 – 6 tuổi, thứ con cần là thời gian bên cha mẹ, là những trải nghiệm bên cha mẹ, là những ký ức cùng những cảm xúc trọn vẹn được nuôi dưỡng trong những năm tháng đầu đời – là nền tảng cho con phát triển tốt hơn sau này. Chứ con đâu đã biết bộ đồ này, đồ ăn, ₫ồ dùng này có giá bao nhiêu, hàng hiệu hay hàng chợ. Nên mình nghĩ mình không tập trung quá nhiều vật chất không cần thiết cho con, thay vào đó mình dành cho con thời gian, trải nghiệm và những ký ức.

Mình nghĩ mỗi giai đoạn trong cuộc đời chúng ta lại đảm nhận những vai trò khác nhau, trong tương lai thực sự mình mong rằng mình có thể hoàn thành chương trình tiến sỹ nhưng không phải là lúc này – khi mà mình chỉ muốn tập trung cho việc làm mẹ. Mỗi một thời điểm mình chỉ có thể đảm nhiệm một vài vai trò và cố gắng làm thật tốt những vai trò đó, thay vì mang vác trên vai thật nhiều trách nhiệm.

Buông bỏ bớt một vài vai trò không cần thiết, hoặc đôi khi trì hoãn một số vai trò nào đó – chỉ để tập trung cho những vai trò trong hiện tại hơn. Thay vì chạy theo những vai trò mà người khác hay xã hội mong muốn, hãy tự hỏi bạn thực sự muốn đảm nhận vai trò nào? Vai trò nào khiến bạn cảm thấy hạnh phúc? Bạn sẽ có thể tập trung cho cuộc sống mà mình thực sự muốn hơn, có thể đạt được những thành công của riêng mình thay vì kiếm tìm sự công nhận từ bên ngoài. Bạn sẽ có thể sống một cuộc sống bình an, hạnh phúc và chất lượng hơn.

Với mình làm mẹ, làm vợ, làm con, làm một nhà tham vấn tâm lý, mình nghĩ ở thời điểm hiện tại với mình vậy là đủ, mình muốn sống thật sâu thay vì sống vội, để mai này sẽ không phải hối tiếc và cảm thấy “chưa kịp cảm nhận dư vị ấm áp của mùa Xuân thì thời tiết đã chuyển sang Hè”.

Miễn là không dừng lại, chậm một chút cũng không sao.

Mai Nguyen

Để lại một bình luận