You are currently viewing Mình cũng từng vấp ngã

Mình cũng từng vấp ngã

Hồi mới bắt đầu công việc tham vấn (chữa lành) tâm lý, mình yêu công việc này lắm. Vì từ trước tới nay mình vẫn luôn có một niềm đam mê vô hạn với con người, thêm nhiều chút tò mò lẫn một chút hiếu kỳ về con người nữa.

Hồi đó mình nhận khá nhiều lịch làm việc, nhiều trong số đó là các dự án miễn phí, nửa còn lại là có tính phí. Mình cứ làm việc ngày đêm không cần nghỉ, luôn sẵn sàng có mặt mỗi khi có ai đó cần mình, ai đó muốn được lắng nghe hay chia sẻ về những khó khăn của họ trong việc kết nối lại với bản thân hay các mối quan hệ xung quanh.

Nhưng mình không nghĩ rằng sự ngu muội nhất của mình là sự cho đi mà chẳng hề tính toán. Người ta cứ nói cho đi mà không tính toán gì mới là sự cho đi vô điều kiện. Mình từng tin như thế! Và cứ cho đi thời gian, sức khỏe, công sức của mình một cách không hề tính toán như vậy.

Sau một thời gian mình chợt nhận ra những người mà mình từng dành thời gian miễn phí lại luôn có xu hướng “coi mình là cái thùng rác công cộng”. Họ tìm đến mình nói rằng cần sự giúp đỡ về tinh thần, nhưng hóa ra họ không hề có ý muốn thay đổi bản thân hay phát triển chính mình, trái lại họ muốn tìm mình để “đổ lỗi, than phiền” về những mối quan hệ xung quanh.

Ít lâu sau đó mình nhận thấy mình cũng không còn đủ sức khỏe để làm việc nữa. Từ một con người tích cực, năng động, vui vẻ mình đã trở thành tiêu cực hơn, không còn giữ được sự an yên, tĩnh lặng như trước kia nữa.

Cơ thể mình cũng lăn ra ốm nặng tới mức mình phải nhập viện, mình không quản lý được cảm xúc và suy nghĩ của mình nữa. Mình phải dừng công việc một thời gian, thời điểm đó có vài chuyện không hay đến với mình nữa. Mình mới hiểu thời gian đó mình đã mải mê với vai trò chăm sóc người khác nhưng lại quên đi việc chăm sóc chính mình. Mình đã từng làm việc tới mức kiệt sức. Người ta có thể chăm sóc tốt cho một ai không nếu quên đi việc chăm sóc chính mình?

Mình mới nhận ra thời gian qua mình đã cho đi sai cách, cho đi mà không tính toán kỹ lưỡng, cho đi sai đối tượng, mình đã dành thời gian quý giá của mình cho những người không xứng đáng. Ai làm trong lĩnh vực chăm sóc sức khỏe tinh thần cũng sẽ hiểu, sau mỗi ca làm việc bản thân phải tiêu tốn khá nhiều năng lượng cho những vấn đề của khách hàng. Vậy mà mình lại từng nghĩ cố gắng giúp đỡ mọi người tới mức hy sinh bản thân mới là điều tốt.

Sau cú ngã đầu đời trong công việc, mình dành thời chăm sóc chính mình hơn.

Mới mấy ngày trước có một bạn muốn đăng ký trị liệu tâm lý, sau khi tư vấn hai bên cũng đã chốt lịch xong xuôi nhưng đến đoạn thanh toán chi phí bạn nói: Mình không còn tiền trong tài khoản. Có cách nào giúp mình không? Mình cũng cảm thấy rất thương bạn ấy và thực tình cũng muốn giúp, cũng có một vài ý nghĩ “hay thôi giúp bạn ấy đi” nhảy nhót lên nhưng ngay sau đó mình nhớ đến bài học đau thương năm xưa nên lần này đành từ chối.

Cho đi cũng cần phải đúng cách, mình đã học được từ cú vấp ngã đầu tiên trong công việc của mình.

🎈Nếu bạn đang gặp khó khăn trong mối quan hệ của mình đừng quên đăng ký tham vấn tâm lý tại: https://tamlymira.com/dich-vu/

🎈Đăng ký khóa học về chữa lành, hẹn hò, tình yêu, hôn nhân, gia đình & tâm lý học chuyên ngành tại: https://tamlymira.com/courses/

Để lại một bình luận